( Tiếp theo " Phở : những điều hay và những cái dở " )
Phở và sự hòa giải hòa hợp :
Từ cái nghèo mà biết thương yêu nhau một cách rất ngon và cực kì thiết thực là phở ăn với cơm nguội. Cơm nguội thì chán như cơm nguội, chữa thành cơm rang ( chiên ) chỉ ăn tạm được 1 lần vì ngấy và khô khan ," điện nước không đầy đủ ". Ghi nhớ công lao một liệt sĩ vô danh đã nghĩ ra cách mua phở về ăn với cơm nguội. Thật tuyệt vời đáng được ghi vào menu cao cấp vì gã cơm nguội này đã nhiều lần chứng kiến nhà giàu Hà Nội thứ thiệt rất khoái món này. Mấy khi trong CƠM có PHỞ và trong PHỞ lại có cả CƠM. Mà lại rất quyện với nhau, nâng nhau lên ( không dìm hàng nhau như dân sao giăng gì đó ). Phở cơm nguội, hãy ăn thử một lần thì biết hỡi các đại gia chán cả cơm lẫn phở.
Phở không kì thị giàu nghèo hay chủng tộc:
Đây là giá trị nhân văn cao cả mà phở mang lại cho con người. Khi mà Pizza, Spaghetti, Hamburger , Hotdog, Sushi,.... chỉ dành cho người có tiền và dân sành điệu thì tổng thống Mỹ lẫn anh xe ôm đều ngang phân nhau khi vào hàng phở. Phở là cái bình dân, dân dã lên ngôi bằng chính chất lượng ẩm thực, không có chỗ cho màu mè, tiện nghi sang trọng chiếm chỗ. Không có nơi nào mà complet cravat hàng hiệu ngồi trong restaurant máy lạnh để ăn phở lại bị "quê" đến "vài cục "chứ không chỉ "quê một cục "khi muốn ăn phở theo đúng nghĩa thưởng thức một món ăn đậm đà bản sắc dân tộc...phở mà lại dở dói lai căng tiện nghi thời thượng.
Phở và giá trị thực dụng :
Từ thủa ban đầu là hàng quà, phở "lên sàn"để thâm nhập vào mọi ngõ ngách cuộc sống và chiếm thị phần đáng nể trong ngành hàng ăn. Phở có thể ăn bất cứ lúc nào, ở bất cứ đâu , cho bất cứ người nào. Này nhé, các cụ già dậy sớm đi tập thể dục cũng có quyền mời "phở" đi ăn phở như một món quà sáng. Bữa trưa, ai chả có lần đưa"cơm' đi ăn phở hoặc mời "phở" đi ăn phở như một bữa ăn trưa nhẹ nhàng , thú vị và không kém lãng mạn khi được nhìn ngắm vài giọt mồ hơi rơi trên má em hừng đỏ. Bữa tối và bữa ăn đêm thì lại càng lãng mạn đậm đà mùi phở, khi đêm đông thay vì nghe ca khúc Nguyễn Văn Thương hãy dẫn "ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng" vào hàng phở đêm , lãng mạn và ép-phê hơn nhiều. Gã cơm nguội suýt nữa lấy được con gái một họa sĩ nổi danh khi đưa nàng dạo gót Tây Hồ rồi dụ dẫn vào hàng phở, nàng đắm đuối đến 99% vì phở đêm ấy cực ngon, nước dùng ngọt thanh tao, bánh phở nuột nà rười rượi, hỏng mỗi 1 % vì máu quá "hun" nàng khi vẫn còn dính cọng hành trên răng chưa kịp xỉa.
So ra thì thấy, làm gì có ai điên đi ăn Sushi từ bảnh mắt hay Pizza lúc nửa đêm, ấy là chưa kể cái cách thưởng ngoạn món ăn nó đi chệch quỹ đạo yêu đương.
Phở và tấm lòng tình nghĩa :
Kẻ ốm o bệnh tật nào chả có lần được dinh dưỡng món phở như một thực đơn y học mang nặng nghĩa tình người thân chăm sóc, cho dù bọn nó bận đi làm bỏ mẹ, chỉ kịp xách cặp lồng mua vội bát phở mang tận giường cho mình húp xì xoạt. Ăn được bát phở toát mồ hôi là bệnh bay đi già nửa. Về giá trị chữa bệnh, phở là hơn đứt cháo hành kiểu Thị Nở. Cái này miễn bàn vì phở là 2 chiều cho cả gái chăm trai và trai chăm gái, còn cái kia chỉ thấy Nở chăm Phèo chứ hổng thấy ông Nam Cao kể Phèo bưng cháo chăm Nở.
Một giấc mơ phở :
Một ngày nào đó, Hội nghị Hòa giải hòa hợp dân tộc long trọng họp tại một hàng phở không máy lạnh để những người con đại diện xứng đáng của dân tộc ngồi lại bên nhau cùng thưởng thức tất cả các món phở do người Việt sáng tạo ra và khi bế mạc thành công cùng đứng lên nghiêm trang chào lá Phở kỳ cùng đồng giọng hát Phở ca.
Kẻ sĩ mà mỗi chuyện cơm phở chẳng xong thì làm sao lo được việc nước
Trả lờiXóaXong đấy chứ , Hội nghị hòa giải hòa hợp dân tộc họp ở hàng phở, có chào phở kỳ và hat phở ca mà.
Trả lờiXóaCòn kẻ sỹ thật thì chết rồi, còn một số thì biến đổi gene thành kẻ xỉ.
Trộn cơm nguội vào ăn với phở nón làm nhiều ng thik bởi nó mang tính triết lý sâu sắc : cơm nguội thì đc hâm nóng lên đỡ nguội còn phở thì nguội bớt độ hot và ng ăn thấy bình tĩnh tỉnh táo tĩnh tâm hơn 1 tẹo !
Trả lờiXóaDưng mà chỉ đc 1 lúc thôi vì nói j thì nói , ăn nóng vưỡn ngon hơn là nguội . Huyễn hoặc mà làm chi , hỡi các đấng mày dâu .
Túm lại :
Bồ là phở nóng tuyệt vời.
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu.
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình.
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo.
Trông vợ đôi mắt ngheo ngheo gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền,
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang.
Bồ dỗi thì phải xuống thang,
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền.
Một khi túi hãy còn tiền,
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh.
Một mai hết sạch sành sanh, Bồ đi vợ lại đón anh về nhà.
Bồ là lều, vợ là nhà.
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia.
Vợ là cơm nguội của ta,
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng....