Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

RA MÀ XEM HỒ GƯƠM ĐI TRÚ ĐÔNG

Tháp rùa bị đội bà đầm xòe nữ thần công lí

Tự nhiên nghe Phú Quang " tôi muốn mang Hồ Gươm đi trú đông " thấy cũng thương  Bờ Hồ thật. Cũng vì năm nay rét quá thể, rét lê thê, rét thôi rồi. Dưng thực tình Bờ Hồ vưỡn cho bà con đi dạo đi tập thể dục. Xích-lô lọng vàng, xe điện du lịch vưỡn thũng thẵng cõng khách nghêu ngao nghía cảnh. Kiểu gì thì Bờ Hồ vẫn là Bờ Hồ. Bao nhiêu thằng vô duyên cố mài Bờ Hồ ra ăn cũng đã không thọ. Có một tấm ảnh đời tây , thực dân nó thượng bà đầm xòe tượng nữ thần công lí ngự lên nóc Tháp Rùa rồi cũng phải tự hạ xuống  rồi đày bà ấy ra vườn hoa chợ Cửa Nam. Rồi thời thị trường, mấy đại gia định ăn không ăn hỏng Hồ Gươm xanh cho các khách sạn building hàm cá mập đều bị dân tình ném đá tơi tả. Hà Nội qui hoạch thì rõ là hỏng to, còn mỗi Hà Nội Bờ Hồ Hoàn Kiếm  là tài sản của cả nước. Nhà mình nghèo không được chung cư cao cấp, vẫn phố nhỏ nội đô nhưng mình luôn luôn cao giọng với thiên hạ khi bảo nhà tao cách Tháp Rùa 1 km. Tự hào chính đáng chứ, khi ông tây bà đầm đi nửa vòng quả đất để được nghé qua cái bát nước rau muống luộc giữa lòng HN, mà lại nghĩ cũng thương một bà má miệt vườn nào đó ao ước cả đời ra thăm Hồ Gươm mà chưa có đủ tiền tàu "thấp tốc ". Nghĩ ghen với thị trưởng HN khi ngày nào ông í cũng ngồi trong ủy ban nhìn thẳng ra Tháp Rùa mà làm việc, vừa làm vừa tự sướng trong lòng. Hẳn ông í phải lo cho mong cho ước cho làm cho cụ bà rùa thì trường thọ muôn năm và Hồ Gươm đẹp hồn nhiên như cô tiên mãi mãi.
Ấy thế mà sau những cái bó lại vỉa hè, lát đá vỉa hè hơi bị lố và lỗ, tết này và cho đến tận hôm nay, Bờ Hồ lại bị make up rất quê. Ấy là nói cái kiểu trang trí đèn đóm quanh hồ. Hồi trước, Công ty chiếu sáng đô thị có vẻ biết cách chiếu sáng làm đẹp thủ đô. Thời nay cứ tưởng có tiền hơn, các thiết bị chiếu sáng hiện đại hại điện hơn thì phải đẹp hơn. Hóa ra cái tiền mua bán dây điện bóng điện nó ăn dầy quá, chắc chả còn đồng nào thù lao cho ý tưởng sáng tác thiết kế ánh sáng. Hay cái dự án chiếu sáng này được bôi trơn bằng mỡ lợn . Cũng chả biết đâu mà lần.
Chỉ biết, được buổi tối dạo quanh Bờ Hồ, tự nhiên thấy ngượng vì cứ tưởng lọt vào cái quán karaoke phố huyện . Chao ôi, các ngọn đèn xanh đỏ vàng tím tù mù mờ mờ kệch cỡm . Nói cho ngay, một thứ ánh sáng trụy lạc. Một thứ ô nhiễm ánh sáng trầm trọng. Một thứ chiếu sáng ca-ve bia ôm,  một thứ ánh sáng ma quái kinh dị không thể nào xấu hơn được nữa. Xấu đến mức chán chả buồn nói.
Nhưng cũng phải nói cho ngay một câu để tỏ rõ quân tử lập ngôn rằng thì là mà : hãy nói cho tôi biết bạn trang trí ánh sáng kiểu gì tôi sẽ nói bạn là người như thế nào.
Nên mới bảo muốn mang Hồ Gươm đi trú..cả xuân hạ thu đông cho nó khỏi bị ô nhiễm.
P/S : sao không vào mà học Hội An những đêm rằm không dùng đèn điện, học Sài Gòn chiếu sáng mạn Đồng khởi, Nguyễn Huệ.

2 nhận xét:

  1. Sao đại ka ko minh họa cho mấy pô ảnh có phải bằng ngàn lời mưu tả ko ?
    he he ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Máy em loại du lịch chụp kém lắm, chỉ chụp được ảnh nghệ thật thôi, không lột tả được cái mô-ve gu siêu cao cấp, đành chịu.
      Hôm nào bác rỗi chụp hộ phát, chụp nhanh kẻo nó sợ nó xóa bỏ hiện trường tội phạm ánh sáng, thì em mang tiếng lói xấu ló à.

      Xóa