Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2011

MẶC CÁI GÌ ĐI HỌC BI GIỜ ĐÂY NHỈ ?

Vào hè rồi, trái đất thì nóng lên, ô-tô xe máy thì nhiều lên, máy lạnh thì nhiều lên thành ra quá nóng khắp thị thành đến thôn quê cả nước.
Nhìn trẻ nhỏ đi học mà thương quá, mồ hôi mồ kê nhễ nhại cứ bò loằng ngoằng trong quần trong áo, chả biết thấm vào đâu cả.
Chả phải hỏi cũng biết quần áo đồng phục học sinh tinh may bằng vải sợi tổng hợp chạy vội qua sợi bông ( cotton ) cho gọi là có.
Sao vậy nhỉ?
 Hỏi thăm các nước văn minh công nghiệp lại  thấy có điều luật cực kỳ vớ vỉn là bắt buộc các nhà sản xuất quần áo cho trẻ em phải dùng vải sợi bông 100 %.
Ở xứ ta, đồng phục cứ là phải quần xanh áo trắng may vải pha sợi tổng hợp để cho nó “ăn li “ khỏi phải là ủi mà vưỡn phẳng. Trông vào đội hình chào cờ sân trường là tăm tắp đều đến đẹp lác  mắt.  Lại còn đồng loạt từ lớp một đến lớp 12 là phải đóng thùng ( bỏ áo trong quần ) trông oai như công chức thu  nhỏ.
Còn nhớ dạo mới bắt đầu quy định đồng phục, cũng đã có nhiều ý kiến tranh luận . Tất cả các ý kiến khi đứng một mình đều đúng. Tất cả các con đường đến trường đều dẫn vào Bộ GD & ĐT.
Mỗi tội trẻ con không được hỏi, không được có ý kiến ý cò. Giống như nguyên lý Nam Cao “ trẻ em không được ăn thịt chó “.
Tuổi trẻ con, đi học thì vẫn phải tung tăng chạy nhảy, phải nô đùa giờ nghỉ trong sân trường. Trời nóng thế. Trời ẩm thế. Mồ hôi của các con biết chạy đi đâu. Cảm nóng cảm lạnh vì mồ hôi đọng trong người. Bức bối , khó chịu vì quần áo không chịu thấm hộ mồ hôi.
Xin hỏi các bác có kiểu gì mà trong giờ thể dục vận động chạy nhảy như thế vưỡn bắt trẻ con đóng thùng cái thứ quần áo vải pha sợi tổng hợp hay không ?
Cả kiểu cách may mặc lẫn chất liệu vải vóc đều chửi cha cái nguyên lý khoa học về vệ sinh và về rèn luyện nâng cao sức khỏe.
Lại quy định mỗi trường mỗi khác. Trường thì đồng phục tuốt tuồn tuột tất cả các ngày đi học cộng thêm cả các buổi học thêm và hoạt động ngoại khóa. Trường thì thương học trò một tý chỉ mặc ngày chẵn hoặc ngày lẻ giống y chang tư duy giao thông chạy xe đỗ xe  biển số chẵn lẻ. Trường nào thương nhiều nhiều thì tha cho các con em các ngày trong tuần trừ thứ hai chào cờ .
Giặt áo cho các con, nhìn cái lưng áo lấm chấm đầy vết mốc mà ngậm ngùi thương cho trẻ con xứ mình . Là quốc gia thứ hai trên thế giới ký vào Công ước quyền trẻ em nhưng trẻ em lại không được quan tâm thực chất  đến cái ăn cái mặc.
Các nhà sư phạm nước ta còn đi xa hơn nữa trên con đường lãng mạn và xa rời các em  khi cứ khăng khăng bẩu rằng, các nữ sinh phổ thông trung học phải mặc áo dài làm đồng phục thì mới biểu lộ hết những cái nết na duyên dáng truyền thống vân vân. Rồi lại còn tranh luận nào áo dài trắng hay áo dài màu như nữ sinh trường áo tím thủa các cụ bà nội ngoại còn đi học.
Ối giời ơi. Đường xá thì bụi bẩn bỏ Mẹ, đi học thì xe đạp xe máy giao thông ách tắc bỏ Bố , nhưng lại bắt các Con phải mặc áo dài trắng đến trường, thế  thì vì tương lai của ai đây nhỉ?
Xin lỗi cả nhà nhá, em thì em bức xúc lắm rồi vì cái ăn cái mặc cho con cháu chúng mình, muốn chửi một câu cho bõ tức chợt nghĩ phải mô phạm sư phạm nên không dám phạm, nhưng nói nữa là em cáu đấy ; chỉ nói cho nó ..vuông thế này :
·         Một là có một điều luật hay nghị định gì đó quy định mọi sản phẩm may mặc cho trẻ em bắt buộc phải dùng chất vải sợi bông 100 %. Cấm mặc cả ăn bớt xuống 90, 80 % .
·         Hai là thay đổi các mẫu đồng phục học sinh theo các tiêu chuẩn phù hợp về vệ sinh, sinh lý, tâm lý , sinh hoạt sao cho con em chúng ta được mặc những bộ quần áo thuận tiện nhất khi đi học và có được niềm tự hào khi mang trên mình hình ảnh tươi đẹp của trường của lớp theo suốt tuổi học trò sáng trong như trang vở.
·         Bận sau í, có cái gì liên quan đến trẻ em thì các loại người lớn phải hỏi bọn nó một tý vì tuy ít tuổi nhưng không trẻ con chút nào đâu. Có mà người lớn trẻ con thì có.

1 nhận xét:

  1. Người ta bức xúc, người ta thương con em mình bằng cách viết thư góp ý cho vào tủ khóa lại ư? Như vậy đã hết lòng chưa nhỉ?

    Trả lờiXóa