Rong ruổi trên xe chạy qua suốt 5 tỉnh Tây Nguyên thật là một một niềm hạnh phúc vô biên và khó tả.
Chỉ biết đang ở xứ Hà Nội Kẻ Chợ ồn ào, chật chội, khói bụi , tắc đường tùm lum, phát bực.
Chợt bay ù một cái vào Cam Ranh, rồi ngược xe lên Đà Lạt bắt vào xứ cao nguyên miền Trung đã thấy mênh mông một vùng đất đai, khí hậu phóng khoáng , hùng vĩ, rào rạt gió đuổi nhau , lồng lộng, ngút ngàn.
Lâng lâng như bay bổng , cậu lái xe cực tâm lý mở nhạc từ USB tự tuyển chọn dành cho những cuộc đi như thế này.
Trọng Tấn tha thiết trữ tình chợt vút cao như đỉnh núi " Chim K'nia bay tới nghiêng cánh chào Đăkrông... ".
Cả xe như lịm nghe tiếng hát ngọt ngào đang nói hộ tâm trạng mình.
Tuyệt vời.
Ối ! Tự trong xó xỉnh ngóc ngách nào đó của cái bộ nhớ đã xộc xệch của mình chợt thốt lên.
Ơ nhiều quả mơ : sông Đakrông có phải ở Tây Nguyên đâu?
Giọng hát vẫn miên man trôi theo sông Đakrông vào Tây Nguyên ".. .. Đăckrông ơi...Tây Nguyên ơi...".
Tràn ngập âm hưởng Tây Nguyên trong nhạc điệu .Tràn ngập hoa Pơ lang, tiếng đàn T'rưng, nhà rông đêm ngày đỏ lửa trong ca từ. Bài hát thật hay và đã sống cùng , đi cùng năm tháng.
Cứ im đi mà nghe nhạc, chỉ nghe thôi , cấm nghĩ ngợi linh tinh sẽ là sung sướng vui tươi nhảy múa.
Nhưng.
Cái dân cư trên mạng không vậy, nó cứ phải sơi và tiêu hóa cho được các thông tin mà nó đụng đũa vào.
Mình nhớ như in, sông Đăkrông ở miền Tây Quảng Trị, còn chụp cả ảnh cấu treo Đăkrông một thời được ca ngợi như một địa danh đẹp và nổi tiếng từ đường Chín rẽ vào hệ thống đường HCM.
Thế là như nhai phải sạn, chào thua không thưởng thức được món nhạc ngon và đặc sản Taynguyen food.
Tối về lại ngứa ngáy gãi vào con Google. Hàng trăm kết quả về bài hat do nhiều ca sĩ thể hiện. Hàng chục lyric hiện ra . Tìm đỏ mắt mới thấy tên tác giả Tô Hải.
Buồn một tẹo. Cả một thời nghe " Tiếng hát người chiến sĩ biên thùy" hào hùng, đầy đặn , một thể loại ít thấy trong nền âm nhạc VN. Điểm lại chỉ thấy Hội trùng dương, Trường ca con đường cái quan.. là cùng ngang ngửa . Hiếm lắm và trân trọng lắm những nhạc sỹ viêt những thể loại trường ca hùng tráng có tính thẩm mỹ trong âm nhạc.
Chắc nhạc sỹ cũng giống các nhà bác học là phải đãng trí. Mình có công to đùng phát hiện ra Đãng trí nhạc sỹ . Thở một phát thật dài cho bõ công phát minh thế kỷ .
Nhưng.
Bệnh con nhà mạng chưa khỏi hẳn.
Nó lại tái phát , lại ngứa nghề, lại dan díu với con Google.
Nhỡ ở Tây Nguyên có con sông Đăkrông trùng tên thì sao? Thiếu gì kiểu trùng tên hoặc thừa tên sông ở đất nước mình.
Không có sông nào ở Tây Nguyên tên là Đăkrông cả. Lại thở một phát. Lại lẩn thẩn nghi ngờ nhỡ con mẹ Google nó điêu thì sao?
Không trao cả trái tim cho nó được thì phải lọ mọ , lang thang mà tìm trong thư viện, sách vở địa dư địa lý.
Không có thật.
Biết được đủ data nhưng muốn thành information thì phải qua qua một con chip nào đó. Khổ thay , mình không là con vì mình giống đực. Mình lại không là chip được vì qua tuổi chip hôi lâu quá rồi.
Thành ra tịt.
Lại bị không được thiên thời , khi trên mạng đang nhao nhao chuyện Con mắt còn lại và Syncopated clock.
Thôi, nghĩ rốt ráo quá thì thành ra đáo để. Bài hát hay là được, sai lời sai địa lý là muỗi. Sông Đăkrông ở Tây Nguyên cũng chả sao. Biết đâu sau này vật đổi sao dời, nó chảy vào Tây Nguyên thật thì nhạc sỹ thành tiên tri. Chẳng nhẽ mỗi khi nổi hứng sáng tác lại phải lụy con mẹ Google.
Làm thế đâu còn là sáng tác ca khúc mà thành ra bài học địa lý.
Mà địa lý giờ bọn nó chán lắm chẳng thích học.
Chim kotia có thể ngiêng cánh chào Dak rong . Chim mà , bay đâu chả được .
Trả lờiXóaSau đó TH hành quân đến Tây nguyên mới viết tiếp ...
Và hồi ức trên đường ra trận tiếp nối : TN ơi , Dakrong ơi ... Có sao đâu ?
Chuyện này nhỏ .
Đọc cái này hay hơn : http://nhabaovietthuong.blogspot.com/2009/06/to-hai-thang-hen-hay-ten-luu-manh-viet.html
Sông Sêrêpôc ở Đắc lắc còn có tên là sông Đak rông đấy.
Trả lờiXóachính xác. trước mình cũng tưởng tác giả nhàm nhưng sau này mới biết bà cin vẫn gọi một nhánh sêrepoc là dòng Đắc rông
Xóa