Lại nói, sau cái đận cả làng nghe tiếng anh Chí vừa la làng vừa xọc dao vào Bá Kiến nhân tiện xọc dao cổ mình, tưởng chết, hóa ra phúc vận làng Vũ Đại và cả phúc vận anh Chí còn to nên Chí Phèo chửa chết. Cứu được mạng nhưng phải tù.Tưởng tù mọt gông lại thoát tù nhờ trời thay đất đổi. Có đám quan quân da vàng lùn tịt kiếm dài hất cẳng các quan tây rồi tha tù mấy ông làm quốc sự tha luôn cả anh Chí.
Về làng, lắm sự thay đổi chẳng hiểu được mà cũng chẳng buồn hiểu. Hắn chỉ hiểu mỗi Nở. Bà dì cũng chẳng ngặt nghèo cấm đoán vì bà cũng thấy có cái sự gì đang đổi thay. Thế là hắn có vợ. Chẳng phải vợ nhặt như anh Tràng ở làng Kim Lân bên cạnh. Cũng chẳng là chuyện cướp được vợ như quân miền ngược. Nồi tròn úp vung tròn. Nồi Nở méo vưỡn có vung méo của anh Phèo. Lại còn được ngay thằng con trai. Đẻ vội như giống lúa 3 giăng tính từ ngày Chí Nở nên vợ nên chồng nhưng kỳ thực chửa sẵn từ độ ấy vườn chuối sáng giăng. Đời thằng bố đẻ ra ở cái lò gạch . Đời thằng Chí Phèo con được nằm bếp đoàng hoàng. Lại có bà trẻ đổi tính sinh ra quý cháu. Nhà giờ thành một hộ 4 người như ai. Nở Phèo sức dài vai rộng, có bà trẻ già trông nom ẵm đỡ thằng cháu trai kháu khỉnh dễ nuôi, thành thử làm lụng chăm chỉ, đất vườn cũng bói ra quả ra tiền.
Lại bán lều bán đất về ở nhà vợ được tí tiền. Thời buổi thiên hạ Vũ Đại cơ hàn, thành thử đồng tiền có tấm có món. Rõ là cuộc đổi đời của kẻ cực khổ bần hàn. Anh Chí vừa có cái căn bản cố nông nghèo rớt mồng tơi, vừa lại gia đình là gốc rễ nên được toàn thể dân làng cải ra điệu bộ cung kính. Những lý Cường, đội Tảo, tư Đạm, bát Tùng xẹp lép như con gián, nhũn như con chi chi , giờ một điều thưa ông nông dân Chí, hai điều thưa bà nông dân Nở, một phép.
Rồi được đêm giăng sáng lại dẫy đành đạch trên tàu lá chuối, Chí và Nở vừa cấu chí nhau vừa bàn bạc chuyện xây dựng gia đình tiến lên ấm no, tự do , hạnh phúc. Thằng Chí Phèo con đã được đặt tên mới là thằng Chiến Thắng , bi giờ hòa bình rồi phải đẻ thêm một Thị Nở con cho đúng gái thời bình , vợ chồng chọn sẵn tên bi giờ đang a dua nhau mà đặt là cái Hạnh Phúc. Thằng Chiến Thắng đẻ lúc đang đánh nhau loạn lạc nên còn dính tý sứt sẹo hao hao thằng bố chứ cái Hạnh Phúc ra đời trong hòa bình yên ổn chắc là phải nõn nà đẹp giống mẹ. Rồi hai đứa hôn nhau hai người đồng sướng, ăn đứt cái kiểu cấu chí thời phong kiến nghèo nàn lạc hậu. Chí Nở đã vùng lên, dân làng Vũ Đại đã vùng lên ngỏng cao đầu, ngửa cao mặt không phải để chửi trời như trước nữa.
Chí Phèo thì vẫn phải uống rượu , nhưng giờ không phải góc lít rượu ngang uống chịu nhà con mụ hàng rượu. Giờ phải là rượu tây nguyên cả chai uống với cốc thủy tinh pha lê đoàng hoàng. It phải mua mà nhiều được biếu xén. Uống trong nhà hàng cùng mâm với các bậc trưởng thượng. Uống trong tiệm do hạ cố bọn đàn em thủ hạ lâu la mời gãy bát gãy đũa. Xoàng cũng uống ở nhà, vợ chồng chung chén quỳnh tương. Thì bắt chước các cụ có chữ để ăn theo nói leo dọa dẫm thiên hạ , chứ quỳnh tương là cái con mẹ gì , có phải hũ tương nhà không , đây không cần biết. Rượu vào ắt phải lời ra anh Chí vẫn giữ được cái truyền thống chửi. Chửi mả cha cái bọn phong kiến thực dân đế quốc sài lang bóc lột đến tận xương tận tủy nhân dân Vũ Đại. Lại chửi bọn xét lại bọn giáo điều xâu xé làm khổ cái cuộc đổi đời của Chí Nở. Chửi chán rồi, thì lại tai Nở tai Chí nghe nên thà vào quách trong buồng ngủ mà đánh nhau vật nhau với ...nhau cho nó sướng nhau .
Cả làng Vũ Đại bi giờ đã toàn nhà gạch mái ngói mái bằng, đường xá tráng xi-moong có nằm vạ như ngày xưa cũng không bửn áo. Cả làng thành một cục xi-moong. Riêng nhà Chí với lại dăm nhà có máu mặt còn xây 2, 3 tầng chép theo kiểu dân phố huyện, còn đắp nổi rồng phượng theo y như cái hình xăm trên ngực từ độ đi tù. Hai bên cổng xây cũng đắp hai hình ông tướng cầm chùy theo đúng hình xăm cũ thành thử nom như cổng chùa cổng đền mà lại không phải là chùa đền .
Sân gạch, tường hoa non bộ, cây cảnh, gỗ lũa đủ cả, nhưng anh Chí tự hào nhất khi khoe cái độc đáo của cây cảnh nhà mình là cái bụi chuối giồng giữa sân. Đấy đích thị dấu tích kỷ niệm thiêng liêng của mối tình đầu mà có khi là tận cuối với phu nhân Thị Nở. Đấy cũng là cảm xúc khó tả duy nhất không liên quan đến tiền bạc, lại nảy hứng sinh tình mỗi bận giăng sáng thấy lại cái cảnh tàu chuối ưỡn cong lên hứng lấy trăng xanh rồi dãy lên đành đạch .
Làng trên xóm dưới giờ nể trọng anh Chí đến độ cái bát cháo hành của Thị Nở cũng thành tích, thành chuyện được văn học y học gì đó coi là tấm gương...mẫu cho cái sự chăm nom người ốm phải như người mẫu Thị Nở. Tiên sư bố chúng nó cứ bắt chước thối, ông bi giờ mà cảm mà ốm thì rứt khoát phải đi xông hơi đấm bóp , phải tẩm bổ thuốc thang đắt tiền , phải mời đốc-tờ đến tận giường bắt mạch kê đơn. Cái mặt mụ Nở mà bưng bát cháo vào thì đúng là chỉ muốn hắt luôn vào mặt , không thì cũng đái luôn vào bát chứ chẳng đợi ăn hết cháo mới đái vào bát như cái quân có chữ hay ví von lắm chuyện. Có nhẽ đúng thế nên mụ Nở lâu nay có biết gì đến cháo lão đâu, chỉ rặt bày vẽ các món lẩu lung gì đó học lỏm của cái quân thành thị, ăn thì lích kích lủng củng không bõ một húp.
Còn nhớ, khi đi tù về, Chí Phèo ta có độc bộ quần áo nái đen với cái áo tây vàng nhung nhúc rận mà dân Vũ Đại đã trợn mắt mà ngắm. Nay thì anh Chí chị Nở và hai cháu Chiến Thắng Hạnh Phúc bựn toàn hàng hiệu com-lê cà-vạt, quần phăng quần bò, áoda áo lông áo phông, không đồ gì trên phố trên tỉnh có mà nhà Chí ta không có. Phải mỗi cái đi giầy tây thì mả bố cái thằng tây đế quốc , đi giầy của nó cấm có đi kiểu vòng kiềng hay chữ bát mà được mà lại bó cứng lấy cái ngón chưn cái là cái ngón Giao chỉ cứ chõe ra không chịu vào khuôn phép của giầy. Có bọn mất dạy xỏ xiên lại còn cạnh khóe hay anh Chí xỏ nhầm giầy tây.
Cái sự ăn, mặc, ở, đi lại thì đã hẳn là văn minh hiện đại ..hại điện vì bi giờ đã kéo điện về tận làng tận nhà. Chỉ phải cái có điện quen mui rồi thì lại hay bị mất điện, tức bỏ mẹ. Thà không biết đến đèn điện thì thôi, biết rồi quen sáng rồi giờ bị cắt điện hóa bằng hoạn điện, nhà cửa tối thui, Chí Phèo nhà ta có thêm cái chửi điện.
Cũng phải bữa cắt điện tối thui, vợ chồng rách việc quay ra chuyện học hành của con cái.
- Tao thì tao chúa ghét cái bọn dài lưng tốn vải biết dăm ba chữ toàn xỏ xiên , chọc bị gạo.
- Dưng mà thời buổi này, Chiến Thắng Hạnh Phuc lại cứ bám theo đít trâu mí lại chổng mông đi cấy à.
- Cái nòi nhà ta ít học vô học thì phải làm giàu kiểu ít chữ mà lại nhiều tiền, đàng ấy nghe chửa.
- Nhà nói phải một nhưng chưa biết phải hai, không có chữ nghĩa chó nó thèm làm ăn với , chó nó thèm thông gia thông vào với nhà mình. Sẵn tiền cứ cho cả hai đứa học cho đến đại học đậu được cái bằng kỹ sư bác sỹ.
- Đồ Thị Nở mà cũng bàn ra nhẽ được nhỉ. Thôi , ta quyết chí ..phèo bỏ tiền cho Chiến Thằng Hạnh Phúc đi học, bất quá bằng bỏ tiền mua ba mẫu ruộng sắm vài cái Công Nông.
Thế là con nhà Chí Phèo Thị Nở lên tỉnh ăn học, hai cái mặt Chí phèo Thị Nở cũng mát hơn được quạt quạt điện mà dứt được cái đuôi con nọng nọc những môi xấu mặt sẹo thủa xưa.
Mà dứt được thật , con cái được ăn học có khác, chúng nó mang cái khác về làng cho bọn tre bắt chước , rồi đến già như nhà Chí nhà Nở cũng bắt chước vì có tiền làm tiên cũng được. Vợ chồng ôm một cục tiền lên tỉnh độ mươi ngày về làng thì cả làng Vũ Đại cứ ngây ra, rồi ngờ ngợ, rồi xuýt xoa, rồi xao xác đầu làng cuối chợ.
- Nhà Chí giờ cái mặt nom oai như ông quan huyện, phương phi, nhẵn nhụi, bóng nhoáng nom như cái ô-tô mới tậu.
- Nhẵn thì có nhẵn vì tẩy hết các sứt sẹo thời xưa, nhưng không giống ô-tô , tao trông giống như cái chảo chống dính nhẫy mỡ cứ bóng lôn lộn.
- Bậy nào, rõ đồ ghen ăn tức ở, đây thấy nhà Nở đi làm cái phấu thật thấm mỹ , nó đẹp nõn nả ra nhiều. Mình chẳng bận gì đến nó, nó giàu nó giỏi thì nó hưởng. Còn ta bi giờ cũng sướng theo vì từ nay khỏi phải nhìn hai cái mặt xấu như mặt giặc.
- Tớ chả ghen ăn tức ở, nhà ý giàu xổi chỉ đổi được cái mã bên ngoài chứ còn lâu mới thành người.
Dân làng Vũ Đại nhầm to, con gái nhà Chí đang làm ra người , mà là người lai nửa tỉnh nửa quê. Thị Hạnh Phúc lại giống y như mẹ thủa xưa nhìn xuống cái bụng đã lùm lùm và lại thoáng nghĩ đến một cái lò gạch máy tuy-nel ở khu công nghiệp mới xây đã bỏ hoang vắng người qua lại
Đời không ai xấu bằng em
Trả lờiXóaChẳng ai bất hạnh như em trên đời,
Thế mà em lại hơn người
Dám chơi quỉ dữ, tỏ lời yêu thương!
Em cười tuy chẳng có duyên
Nhưng em lại có trái tim tình đời.
***
Xin chào Thị Nở, em ơi
Trăm năm sau vẫn còn người thương em!
Thị Nở xấu ma chê quỷ hờn
Trả lờiXóaThành người đẹp ngủ trong vườn chuối.
Dưới trăng ngời, Chí Phèo nát rượu
Hóa chàng hoàng tử gặp giai nhân.
Gã lưu manh chuyên rạch mặt la làng
Hồi hộp, ngỡ ngàng lạc vào tình ái.
Sau một đêm thiêng liêng, huyền diệu
Sáng ra cuộc đời thêm một nhà thơ.
Ai dễ gì lắng trọn tiếng ban mai
Tinh khiết giữa đất trời tở mở
Tiếng thuyền chài, tiếng đám người vãn chợ
Tiếng chim ca ríu rít, trong veo...
Thế mà, bỗng nhiên, sáng mai ấy, Chí Phèo
Tai lọc hết bao âm thanh trời đất
Trái tim hát ca với không gian, tạo vật
Hồn lâng lâng những cảm xúc thanh cao.
Tiếng thơ Chí Phèo vút lên giữa ban mai
Rưng rưng bên bát cháo hành Thị Nở
Cả vũ trụ xôn xao, bỡ ngỡ
Trước tình yêu mầu nhiệm của con người.
Một người đàn bà vừa xấu vừa hâm
Trong ái ân, hóa nàng - tiên - Thị - Nở.
Một gã lưu manh chuyên rạch mặt ăn vạ
Giữa yêu thương, thành thi - sĩ - Chí - Phèo.